Có mộng mị tôi cũng ko hình dung được mẹ đang hẹn hò với người đàn ông hơn mẹ cả chục tuổi. chẳng phải là tình tiết trong tiểu thuyết ngôn tình, cũng chẳng giống những trái ngang chỉ có trên màn ảnh Hàn Quốc. Mà ái tình này mẹ tôi không dám công khai, chỉ sợ con cái mình xấu hổ với bàn dân cõi tục.
Tôi là con út trong g.đình có 3 chị em gái. Bố tôi mất sớm, mẹ tôi một mình nuôi nhiều con nên người. Bà bảo, cũng có nhiều người muốn cáng đáng gđ, cùng bà nuôi chị em chúng tôi. dù thế cứ nghe đến chuyện con anh, con tôi và các mâu thuẫn truyền kiếp về "bánh đúc có xương" nên bà không dám.
Cả ba chị em chúng tôi đều được mẹ nuôi nấng đàng hoàng, ăn học tử tế. Hai chị lớn lấy chồng xa nên vợ chồng chúng tôi tại song song với mẹ để tiện bề chăm lo bà. nhưng mà, dù đã ngoài 60 cơ nhưng mà mẹ tôi nhìn vẫn lãng mạn, yêu thơ, thích tập kết bằng hữu do vậy mà bà trẻ hơn tuổi rất rất nhiều.
Tôi nên làm gì khi mẹ không dám công khai mối quan hệmqh (ảnh minh họa)
Là con út trong các thành viên trong gia đình nên tôi luôn được mẹ bao bọc hết mình. do đó tôi luôn ỷ lại hết toàn bộ mọi việc vào mẹ mình. Tôi cho là, mẹ còn khỏe, lại rảnh việc, một vài việc nhà, trông coi con cháu thì có gì đáng kể. Thậm chí, mỗi lần làm được việc gì cho con cháu vui, tôi còn thấy ánh mắt bà rạng rỡ - sáng lạng. Chính niềm vui của mẹ càng làm tôi an lòng hơn.
Nhưng tôi chỉ đúng một nửa lúc cảm nghĩ về mẹ mình. đời sống - sinh hoạt tinh thần của bà cỡ nào tôi lại chẳng hề quan tâm. quãng thời gian vừa rồi, mỗi lần đi đâu về là bà lại có nhiều những dấu hiệu lạ. Mỗi lần điện thoại reo là bà lại vội vàng ra khỏi nhà. lúc đầu, tôi lo âu mẹ mình vào hội phường nào đấy, bởi khoảng thời gian gần đây nhiều người đi lừa lọc rất rất nhiều. Tôi cũng có ý định theo dõi dù vậy vì việc làm quá bận tôi lại gạt chuyện đó sang một bên.
Lâu dần, bà càng diễn đạt thái độ của mình rõ hơn. Mỗi lúc nhận điện thoại thông minh, đôi mắt bà còn rực rỡ hơn khi nô đùa cùng con cháu. Vốn là người nhạy cảm, tôi đoán ngay ra mọi chuyện, hoá ra mẹ tôi đang hẹn hò với một người trong hội thơ. Tôi có sốc, bởi mấy chục năm nay, mẹ tôi chưa hề thể hiện tình cảm với bất kỳ người con trai nào.
Tôi khóc, không phải vì mẹ phản nghịch về chúng tôi, là khóc vì bấy nhiêu ngày tháng qua, chắc mẹ đã phải khó khăn để che giấu tình cảm này của mình. Và có một mối quan hệ không được gọi tên tại cái tuổi ngoài 60 này.
Nhiều lần, tôi dò hỏi mẹ về những người mẹ trong hội thơ tuy thế mẹ đều tránh né, đôi lần mẹ đánh lạc hướng bằng cách nói sang chuyện khác. Tôi giả bộ như chơi biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ mong được mẹ tôi thật êm ấm ngay cạnh người bạn già của mình.
Nhưng dù có nói thế nào đi chăng nữa, yêu ở tuổi nào cũng có sóng gió. Có lần, thấy mắt mẹ buồn, mẹ bỏ không đến hội thơ là tôi nhập nhèm đoán chuyện gì xảy ra. Mất kiên trì, tôi viết thư để tâm tình với mẹ, tuy nhưng viết rồi lại xóa vì sợ mẹ tôi phiền lòng, sợ mẹ tôi thương tổn, sợ mẹ mắc cỡ với con gái. Tôi loay hoay không biết phải tâm sự thế nào với mẹ, để mẹ có thể hòa đồng hơn với tôi? Tôi phải làm sao đây?
0 nhận xét:
Speak up your mind
Tell us what you're thinking... !