Lấy vợ 2 năm, tôi nhận ra, người con gái tôi quen ngày nào trở lên xấu xí, béo ú và lếch thếch. Suốt ngày chỉ biết tới công sở về rồi đi chợ, lại cắm mặt vào bếp, đầu bù tóc rối, lúc nào cũng chỉ nghĩ ra món gì ăn ngon. Tôi chán chường câu hỏi dù là lúc gọi số cho chồng là 'anh thích ăn gì, em đi chợ nấu'. Có lần bực quá tôi bảo 'anh thích ăn gì là việc của anh, em hỏi làm gì lắm thế. Ngày nào cũng chỉ hỏi thích ăn gì, chỉ biết nghĩ món gì ăn ngon, em ko thấy mình sắp thành thùng phi điện thoại cảm ứng rồi à?'. Nói như vậy cô ấy buồn lắm, cơ nhưng mà đúng là, tôi hết chịu nổi với người vợ chỉ biết nghĩ tới chuyện ăn..
Mỗi ngày tới công sở về, tôi luôn ngóng đợi nhìn thấy vợ trong bộ dạng duyên dáng, sexy, thậm chí là khêu gợi, ngồi đợi chồng. cơ nhưng mà ko, ngày nào cũng chỉ thấy một người xấu xí, lực lưỡng, người đầy mùi việc bếp núc. Tôi cầu thân vấn đề vì sao không tới công sở đẹp, ko cố gắng tập thể dục - thể thao để giảm báo thì vợ chỉ bảo 'đời có mấy tí mà phải khổ, cứ ăn nhiều món ngon cho đời tươi'.
Tôi ko hình dung ra được, có một ngày, tôi lại gặp cô bạn gái cũ. Tình cũ ko rủ cũng đến. Tôi chạnh lòng ngay lần gặp thứ 1. Cô ấy ưa nhìn, hiền hòa, nết na, hoàn toàn khác với người vợ ngày nào cũng đối diện của tôi, cũng khác hẳn với cô ấy trước kia. Vì nghĩ hai đứa đã từng quen biết nên tôi và cô ấy không có để bắt đầu các cuộc hò hẹn.
Quanh năm không phải làm dâu, tại vì sao khi cha mẹ chồng lên chơi, cô ấy lại có thể thốt ra nhiều lời như vậy. (Ảnh minh họa)
Lâu dần, chính tôi là người bày tỏ tình cảm và chúng tôi chính cống qua lại từ hôm đó. Tôi và cô ấy đã giấu giếm mối quan hệmqh với nhau. Cô ấy nói yêu tôi, và bao nhiêu năm qua vẫn ko quên được tình cũ. Còn tôi thì đang như người chết trôi gặp phao, ngay tức thì bị cô ấy hút hồn, quên vợ, quên con…
Rất mau chóng, sau hơn 3 tháng, tôi đã làm xong nhiều hồ sơ ly dị vợ, mặc cho vợ tôi khóc lóc, kêu gào thảm thiết, ko hiểu vì sao chồng lại thay lòng đến như vậy. Ai bảo tình cũ quá yêu tôi, ai bảo tình cũ yên ấm, hiền dịu, xinh đẹp. Là vì tôi không muốn bỏ lỡ cô ấy một lần nữa, và trên cả, tôi đã quá chán người vợ xấu xí này…
Tôi cưới vợ mới trong sự thương đau của vợ con. tuy vậy tôi quyết định rồi và không ân hận. Tôi nghĩ, đây chính là chọn lựa của tôi, có thể vì ngày trước tôi bỏ cô ấy nên giờ vì thế nuối tiếc, có cơ hội thì phải nắm lấy nhanh.
Cưới nhau được hơn 2 tháng, tôi mới bắt đầu nhận ra những tật xấu của vợ. Về nhà thì chỉ biết ngủ, ko đun nấu bao giờ. Cứ bảo đi chợ nấu cơm thì vợ cẳn nhẳn. Có lần, cha mẹ chồng lên chơi, bảo vợ bắt đầu chuẩn bị chỗ ăn chỗ ngủ rồi nấu nướng chuyên dụng cho ông bà mấy hôm, vợ tức quá, cãi nhau với tôi. Vợ bảo 'em không phải là giúp việc mà anh thích đưa phụ huynh lên lúc nào cũng được. Đưa lên thì tự đi mà nấu ăn, em ko quen dùng cho người khác. Con cái ra riêng rồi, lên chơi gì mà lên mấy ngày'. Nghe vợ nói vậy, tôi sốc nặng. Quanh năm ko phải làm dâu, vì sao lúc bố mẹ chồng lên chơi, cô ấy lại có thể thốt ra nhiều lời vậy nên. phụ huynh chồng chả mấy khi lên, con dâu ko chào mừng chu đáo thì thôi, đằng này…
Nói đến chuyện sinh nở còn đau lòng hơn những Vì vợ không muốn có con. Vợ còn thích đi picnic, còn thích đi văn hóa - du lịch, thích ngao du sơn thủy. (Ảnh minh họa)
Bao nhiêu tháng, tôi chưa từng được một bữa ngon từ vợ. Ngày ngày chỉ biết ăn diện, điểm tô, váy vóc lòe loẹt đi làm, khác xa với vợ cũ của tôi. Tối về thì nằm ườn, không thì cũng bắt chồng đưa đi hệ thống nhà hàng, đi chơi, và tập kết bạn hữu. Có hôm tôi mệt không muốn đi thì cằn nhằn, bảo chồng ko tâm lý, bảo chồng không chiều vợ rồi khóc lóc dỗi hờn.
Cuối tuần, muốn vợ chồng về thăm phụ huynh, vợ nhất định không về. Bảo ngày cuối tuần có một ngày nghỉ, qua lại các mệt. Nói ra thì đúng mặc dù thế thực lòng, đi lại mấy đâu. Cả tháng còn chưa về thăm phụ huynh lại còn bảo là qua lại các, mà có mấy xa xôi?
Nói đến chuyện sinh đẻ còn đau lòng hơn những Vì vợ không muốn có con. Vợ còn thích đi chơi, còn thích đi du lịch, thích du lãm sơn thủy. Vợ chẳng thích vướng bận con cái cho mệt người. Nên vợ nhất thiết uống thuốc tránh thai hằng ngày mặc cho chồng thả phanh nói…
Có lẽ, cuộc đời là vậy, ông trời có mắt, con người công tác thất đức chắc là sẽ bị trả giá thôi (Ảnh minh họa)
Nói những thì vợ chồng bao biện nhau, mà vợ thì bào chữa tay đôi chứ nào nể chồng. Có hôm cô ấy còn nói 'biết anh thế này, tôi thà là không quay về với anh, lấy người khác giàu sụ, chiều chuộng tôi còn hơn vạn lần'. Nghe vợ nói thế, tôi lại nghĩ đến mình, nghĩ tới vợ cũ của mình. Cô vợ xấu xí, béo ú tôi chê bai ngày nào giờ đang nơi đâu, sống cỡ nào, con tôi có khỏe ko. Cô ấy ăn năn 1 thì tôi ăn năn mười, tôi cảm giác thấy thật tiếc vì đã bỏ vợ lấy bồ.
Có lẽ, cuộc đời là vậy, ông trời có mắt, con người làm việc thất đức chắc là sẽ bị trả giá thôi. Có thể, đây là bài học thứ 1 cho tôi, và còn các sự trả giá về sau nữa nếu tôi tiếp tục chung sống với người vợ này.
0 nhận xét:
Speak up your mind
Tell us what you're thinking... !