Tôi đến với Phong khi đã trải qua một cuộc tình sâu đậm với một anh chàng học cùng khoa từ thời sinh viên đến khi ra trường đi làm được hơn 1 năm. chúng tôi đã dệt biết bao nhiêu viễn tượng tươi sáng ngày sau. thế nhưng vì tình huống anh ấy phải xuất cảnh theo gia đình, trước ngày đi, anh đã hứa hẹn với tôi đủ điều.
Anh khuyên tôi ráng ngóng chờ, sẽ ko lâu chỉ khoảng một vài năm khi anh ổn định đời sống - sinh hoạt nơi đất khách, anh sẽ bay về thành thân bảo lãnh tôi sang. Yêu nhau phải tin nhau, khoảng cách về không gian và quãng thời gian không được làm nhạt nhòa tình cảm hai đứa. Và, trong phút yếu lòng tôi đã không giữ mình, nên đã trao thân cho anh.
Tôi có nên thú thực với anh trước lúc phát thiệp hồng (Ảnh minh họa)
Anh đi chừng một tháng, tôi phát hiện mình đã mang giọt máu của anh trong người. Tôi bấn loạn ý thức, chỉ muốn tìm đến cái chết, rồi chợt nghĩ đến người nhà nên không nỡ để họ khổ vì mình. Vốn dĩ tôi là đứa con gái nhút nhát, ngoan hiền nên việc này đến tai mọi người, đặc biệt là phụ huynh già tại quê chắc là họ ko chịu nổi. Còn nếu tôi đi phá cái bào thai ấy, chỉ vừa nghĩ tới là tôi đã muốn ngất vì sợ.
Tôi điện thoại báo anh, anh xin lỗi và khuyên tôi nên đi xử lý cái bào thai, khi nào anh ổn định sinh hoạt, đường đường cái chính sẽ cưới tôi, chứ anh ko muốn tôi tai tiếng gái hư, chưa chồng mà chửa. Nghe theo anh, thu hết gan dạ tôi một mình lặng thầm đến phòng khám đa khoa giải quyết.
Sau cú sốc đó tôi gần như sống khép kín, đi làm về thu mình trong phòng trọ, không dám giao thiệp với mọi người như sợ họ soi thấu chuyện xấu xa của mình. Mãi cho đến cái ngày tôi gặp lại Phong, lớp trưởng của lớp 12 cũ, sau thời gian du học về sài gòn công tác trong lần đơn vị chịu trách nhiệm gặp mặt bằng hữu.
Hôm đó, tôi định trốn ko đến, mà nhỏ bạn thân cứ nài nỉ: "Bà đi nha vui lắm, bạn hữu từ ngày vào thành phố này, chưa có dịp nào gặp gỡ đông đủ như vậy". Nể bạn tôi miễn cưỡng đến dự, đúng là vui thiệt.
Sau một khoảng thời gian giam mình, giờ tiếp xúc với bạn hữu tôi cảm giác thấy khuây khoả cực nhiều. Từ ngày anh chàng lớp trưởng xuất hiện- người có sở trường luôn khơi mào nhiều phong trào của lớp tôi lúc xưa, cứ vài ba tuần là hẹn hò mọi người cà phê tám chuyện, mà lần nào Phong cũng đòi "hộ tống" tôi về nhà.
Rồi Phong đã tỏ tình cùng tôi, nói là để ý tôi từ thời phổ thông cơ nhưng mà thấy tôi nghiêm túc quá nên ko dám, giờ hai đứa đã trưởng thành và ổn định công việc, nên chỉ cần tôi gật là thưa chuyện cùng g.đình hai bên để tính chuỵện trăm năm, chứ ko cần gì nghiên cứu vì biết nhau quá nhiều rồi.
Tôi đưa đẩy, với lý do đang chờ nhân tình tại nước ngoài, nên chẳng thể mở lòng cùng ai. Phong nói đã biết chuyện đó qua bạn bè và nhất nhất sẽ chinh phục tôi cho bằng được. Trong lúc Phong ngày càng tỏ ra coi sóc tôi, còn anh người thương cũ điện thoại thông minh cứ thưa thớt dần và đúng như ông bà ta nói "nhất cự ly nhì tốc độ", cuối cùng con tim tôi cũng dành tình cảm cho Phong.
Giờ chúng tôi đang chuẩn bị ngày cưới, mà tôi rất khổ sở. Phong tuy dáng vẻ rất phóng thoáng cơ nhưng mà nghĩ suy lại cự kỳ cố hủ, anh thường nói với tôi: "Bạn bè, nhân tình sao cũng được, tuy nhiên người anh chọn làm vợ phải trinh nguyên. Anh chọn em là chính xác". thế nên mỗi lần hai đứa gần gũi thân mật, bao giờ anh cũng ngưng lại đúng lúc.
Tôi có nên thú thật với anh trước lúc phát thiệp hồng, để anh quyết định có cho phép được thì tiến tới còn không thì hủy hôn, hay cứ giữ kín đến khi ván đã đóng thuyền biết đâu anh không phát hiện.
Tôi cứ nơm nớp lo sợ, nếu đêm tân hôn anh phát hiện tôi ko còn trinh tiết, có thể sẽ diễn ra cú sốc với anh mà lúc đó chắc gì anh sẽ tha thứ cho tôi.
0 nhận xét:
Speak up your mind
Tell us what you're thinking... !