Tôi vẫn luôn xác định tình cảm của mình dành cho anh là sai trái. nói gì thì nói, anh cũng được coi như là người đàn ông có vợ, hơn thế nữa, anh chưa một lần ca thán về cuộc hôn nhân của mình. nhưng mà, tại đời ko ai có thể ngăn trở được ái tình. Tôi cứ thầm lặng, lặng lẽ mà đem lòng yêu anh như thế.
Tôi và anh ấy làm cùng một chỗ, hai người chung một tổ, lo công trình riêng. Vì tính chất công việc như vậy nên tôi và anh luôn luôn tiếp xúc riêng với nhau. Câu chuyện về g.đình anh, tôi có nghe mọi người nói qua. các bạn lấy nhau cũng 5, 7 năm rồi mà chưa có con. Ngày xưa, để cưới chị, anh đã phải chống chọi với g/đình ghê lắm mới được cưới. nào ai ngờ đâu lấy nhau về, hai vợ chồng lận đận chuyện con cái thành ra giờ cả các hội viên trong gia đình anh từ mặt hai vợ chồng, vì cho là tại anh cứng đầu không nghe nên mới khổ vậy nên. Nhất là bố mẹ anh "căm" con dâu ra mặt, họ nói ở con dâu không đẻ được mà còn ko chịu buông tha cho chồng.
Ở đời ko ai có thể ngăn trở được ái tình. Tôi cứ lặng thầm, lặng lẽ mà đem lòng yêu anh như thế. (Ảnh minh họa)
Cuộc đời xuống dốc ko phanh vì yêu phải cô vợ gần cưới
Tội lỗi tày đình của cô vợ "gái ngoan" trong đêm ly biệt đời độc thân
Tá hỏa lúc biết cô vợ gần cưới xinh xắn là do "đập mặt đi làm lại"
Lao đao, khốn đốn vì cô vợ hờ ôm tiền bỏ trốn trước ngày cưới
Nói chung, câu chuyện của các hội viên trong gia đình anh khá buồn… Vợ chồng dù yêu nhau đến mấy mà không có con, ko có người nhà ngay cạnh cũng khó mà hạnh phúc được. có lẽ vì vậy mà anh cứ trầm trầm, buồn buồn, ít nói… mặc dù thế công tác nhiều với anh, tôi thấy anh là người sống tình cảm lắm, lại hiền hậu và rất thành tâm. Cái ân nghĩa anh dành tặng vợ của anh càng khiến tôi trân trọng con người ấy.
27 tuổi, cũng từng yêu một vài lần, trái tim tôi rung động thật sự trước người đàn ông đó. cơ mà tôi ko dám tiến xa vì tôi biết thân phận của mình, tôi cũng bàn lùi người thứ ba. hơn nữa, ngoài việc quý mến, trợ giúp - hỗ trợ tôi như trợ giúp một đứa em, anh dường như không có tình cảm trai gái nào với tôi cả. Mà nếu có, tôi cũng không dám làm cái điều thất lỗi đó…
Tôi đã định giữ mãi tình cảm đó cho riêng mình, cơ mà đến cái ngày tôi nghỉ làm, tối đó, sau cuộc liên hoan chia tay, vì say quá, tôi đã nhắn tin cho anh hàn huyên thật về ái tình mà hơn 1 năm qua tôi dành tặng anh. Cái lí do tôi chuyển việc làm cũng được coi là vì anh. Tôi chết mê anh, ngày ngày nhìn anh là tôi chỉ để được gần anh, dù tôi biết điều đó chẳng thể phép. ko muốn mọi chuyện đi xa quá, tôi quyết định nghỉ việc tại chỗ đó, để tránh phải gặp anh, và nung nấu một tình yêu đơn phương thương đau.
27 tuổi, cũng từng yêu một số lần, trái tim tôi dao động thực sự trước người con giai đó. tuy thế tôi ko dám tiến xa vì tôi biết thân phận của mình, tôi cũng bàn lùi người thứ ba. (Ảnh minh họa)
Tôi nghỉ việc, nằm bẹp tại nhà vì chưa tìm thấy việc mới. Tôi nhớ anh đến quay quắt. Ai phải qua cảnh yêu thầm người khác rồi mới hiểu cái cảm giác thấy đó nó tồi tệ thế nào… Có ai ngờ, sắp 1 tuần sau, có một cuộc gọi lạ điện đến cho tôi.
Chị tự xưng là vợ anh. Tôi vừa nghe xong đã hết hồn… Tôi đã nghĩ đến một màn đánh ghen, doạ dẫm. nhưng mà tôi ko trốn tránh, chị hẹn gặp thì tôi đi. cơ mà hôm đó, sau cuộc hẹn, tôi đã phải trăn trở rất là nhiều.
Vừa gặp tôi, chị khóc như mưa… Nỗi tủi thân của người nữ giới sau 7 năm chẳng thể sinh con cho chồng, bị g/đình chồng ghẻ lạnh lẽ nào khiến chị đau khổ lắm. Chị tâm sự muốn ly hôn bao lần mặc dù vậy anh ko chịu. Anh càng giữ thì chị càng khổ hơn. Chị xác thực không thể sống cả đời mà ko cho anh tìm vợ khác, sinh nở, sống đời sống gia đình thông thường được. tuy vậy anh vì thương chị nên cứ ko thẳng thừng. Mà càng làm thế thì chị càng bị người khác nguyền rủa là vị kỉ, ko thương chồng…
Tôi cứ vướng mắc mãi về lời đề nghị của chị. Liệu tôi có nên can đảm giành lấy tình yêu của anh, giúp chị, giúp mình và giúp anh hay ko? (Ảnh minh họa)
Chị bảo đọc được tin nhắn của tôi và không hề ghen tuông. Chị mừng vì tôi là cô gái hẳn hoi. Bởi chỉ có người hẳn hoi mới giữ tình cảm như vậy thay vì quyến rũ, mời gọi. Chị tin là tôi sẽ thành vợ tốt của anh. Chị mong tôi hãy chủ động, tấn công anh, thậm chí nếu được thì mang bầu với anh cũng được. Chỉ có vậy nên, anh mới vì đứa con, vì một cô gái khác đang khổ nên cho phép ly hôn với chị. Chị không coi đây là sự bội phản mà là một sự cứu thoát. Chị bảo chuyện này, ko phải là chị đang giúp tôi đạt được người mình yêu, mà là chính tôi đang giúp chị thoát khỏi nỗi khổ tâm này. Thậm chí chị còn bảo, coi như… chị cầu xin tôi.
Nghe những lời chị nói mà tôi thương vô cùng. Tôi thương kiếp đàn bà truân chuyên, có chồng rồi mà còn phải tự mình kiếm vợ mới cho chồng chắc hẳn đau lắm. cơ nhưng mà nhìn chị khổ sở, khóc mếu nói cảnh bị mọi người gièm pha, tôi thấy cũng tội. Tôi cứ thắc mắc mãi về lời đề nghị của chị. Liệu tôi có nên dũng cảm giành lấy ái tình của anh, giúp chị, giúp mình và giúp anh hay ko?
0 nhận xét:
Speak up your mind
Tell us what you're thinking... !