Tôi và anh yêu nhau 3 năm mới tính đến chuyện kết hôn. Là người khá nghiêm túc và chín chắn trong chuyện tình cảm, nên tôi đã phải nghiên cứu rất kĩ rồi mới quyết định tiến tới hôn nhân. 3 năm, là quãng khoảng thời gian không phải ngắn, đủ để hai người hiểu và có một quyết định trong cuộc đời mình. Ngày cưới anh, tôi và anh đã vạch sẵn kế hoạch cho mai sau và có tương đối nhiều dự bị nghiêm túc trong chuyện làm giàu.
3 năm có mối quan hệ thân thiết yêu thương, tưởng chừng tình cảm sẽ mãi keo sơn. tuy nhiên từ lúc làm vợ làm chồng, sinh hoạt có khá nhiều thay đổi. Tôi và anh, hai đứa ở hai thế hệ khác nhau nên có khá nhiều thứ bất đồng. Anh hơn tôi tới 8 tuổi, đời sống và các mối quan hệ của anh cũng khác xa tôi. Tôi thực sự khó kiểm kiểm tra được chồng điều đó.
Có lẽ vì anh có tướng mạo, đẹp trai, có tài ăn nói và có kinh nghiệm nên sau này, anh được đề bạt rất là nhanh. Anh được thăng chức, rồi lương thuởng cũng ổn định dần. sắp 3 năm, anh đã phất lên như diều gặp gió. Anh sang giàu, đắt tiền và thứ bậc hẳn. Nhìn anh tương tự như sếp, khiến tôi cảm thấy mình có đôi chút thấp kém chồng.
Anh có bồ, tất nhiên, tôi đã bắt đầu chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc này, vì tôi biết, thái độ bàng quan và rẻ khinh vợ của anh đã cho tôi thấy được điều đó. (Ảnh minh họa)
Người phụ nữ lúc có chồng giàu chẳng may phải vui tuy nhưng tôi lại cảm giác, khoảng cách của hai về chúng tôi cứ xa dần. Anh thờ ơ, bàng quan với tôi hơn. Anh ko còn quan tâm, phiền muộn cho tôi như trước. Trong bữa cơm, câu chuyện của anh cũng chỉ có công việc, rồi nhiều mối mối quan hệmqh nhì nhằng và tiền bạc. Anh ăn nói cũng khác trước. lúc nào cũng ra giọng dạy đời, rồi phải thế này, phải thế kia.
Tôi kêu công việc chán, bàn lui thì anh bảo, 'làm người phải cố hết sức, ko quyết tâm làm sao thành tài. lúc nào cũng kêu chán, thì làm sao làm sếp, làm to được, thảo nào cứ giậm chân ở chỗ'. thực ra, biết chồng giỏi mặc dù thế tôi cũng ko tán thành - đồng tình tới việc anh chê bai tôi, xúc phạm tôi như thế. mỗi người một cảnh, mỗi người một công việc, đâu phải ai cũng giống ai, đâu phải anh nói là tôi làm được…
Mỗi ngày anh đều về nhà trong bộ dạng chỉnh chu và khuôn mặt khó đăm đắm. Anh coi việc làm của mình là cần thiết còn việc làm của vợ anh chẳng là gì. Nên tôi động nói ra cái gì là anh cũng phản đối, bảo tôi kém cỏi, nên mới bị đồng nghiệp chiếm hết ưu thế này kia. Nghe chồng nhắc đến nhiều lý luận trong công việc, tôi phát chán cả người. Thứ tôi cần chính là sự quan tâm, ái tình, và nhiều câu hỏi ân cần mà anh dành cho vợ ngoài công việc. ko phải khi nào cũng nghe anh thuyết trình đủ thứ trên đời.
Người khác nghĩ tôi là một người đàn bà may mắn, còn suốt ngày tôi chỉ biết chán ngấy, mệt mỏi vì các thứ mà người chồng thành đạt tung ra đầu tôi…
Người khác nghĩ tôi là một người nữ giới may mắn, còn suốt ngày tôi chỉ biết nhàm chán, nhọc mệt vì nhiều thứ mà lang quân thành đạt bung vào đầu tôi… (Ảnh minh họa)
Tôi kêu ko có tiền ăn xài, anh cũng không đưa, còn bảo tôi đừng ăn bám vào chồng. Anh còn sợ tôi mang tiền cho nhà ngoại nên không bao giờ đưa cho tôi quá 2 triệu một tháng. Anh ki bo ko tưởng, tôi chưa từng nghĩ khuân mặt thật của anh lại như thế này…
Anh có bồ, dĩ nhiên, tôi đã bắt đầu chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc này, vì tôi biết, thái độ không quan tâm và rẻ rúng vợ của anh đã cho tôi hiểu ra điều đó. Tôi muốn nhiếc mắng, muốn dọa lạt vào mặt anh rằng, nhiều tháng ngày đồng cam cộng khổ, ai là người ngay cạnh anh. Anh đã từng lời hứa hẹn các gì với tôi về mai sau. thế nhưng vì con, tôi nhịn nhục, chịu hết mình…
Anh đòi ly hôn sau hơn 1 năm có bồ nhí một cách công khai. Nghĩ tôi không tha cho trượng phu giàu có nên anh đã tính ra một kế cự kỳ vô liêm sỉ để ép tôi phải ly hôn khi tôi cương quyết ko chấp nhận. Tôi ko cam tâm mất trượng phu mà tôi dày công trông nom những ngày còn gian nan. Tôi ko muốn để con mình ko có cha và mất đi một mái ấm g.đình. Tôi sẽ cố hết sức bằng mọi giá để anh hiểu ra, đâu mới là thứ cấp thiết nhất của anh. Tôi đã đổi thay ý kiến - quan điểm sống từ khi sinh em bé. Nếu là trước đây, tôi sẽ bỏ chồng tức khắc khi phát hiện anh ta ngoại tình…
Tôi ly hôn và chấp thuận cái bẫy ly hôn cay đắng như một sự thực phũ phàng, chỉ có g/đình tôi là đứng về phía tôi. (ảnh minh họa)
Nhưng, anh ko tha cho tôi. Anh đã lặng lẽ đặt bẫy tôi. Anh ghép ảnh tôi với người đàn ông khác, dẫn đến cả nhà tôi xốn xang. Họ đâu có đủ trình độ để thấy được, đó là các bức ảnh ghép có tổ chức cảnh tôi đang chung chăn gối với một người đàn ông lạ hoắc, là người ngoại quốc. Họ tin tôi bắt bồ, tin tôi lăng loàn và anh có kế bỏ tôi. Anh tin, tôi cũng chẳng bao giờ cáo giác anh, dù tôi dư dứ làm điều đó. Tôi có thể đưa anh ra tòa vì tội ngụy tạo bằng chứng - chứng cơ. mặc dù vậy tôi đã quá chán rồi. Người con giai tôi gọi là chồng đã làm ra lên tới này để đuổi vợ con ra khỏi nhà thì tôi còn mặt mũi nào mà sống chung, mà chèo kéo. hết hi vọng rồi, vĩnh viễn ko còn gì nữa…
Tôi ly hôn và cho phép cái bẫy ly hôn đắng cay như một sự thực phũ phàng, chỉ có gia đình tôi là đứng về phía tôi. người thân anh, bố mẹ, anh em dè bỉu, la mắng, nói tôi là người nữ giới vô liêm sỉ. Tôi nhận hết đắng cay về mình. ko lấy được trượng phu tốt thì phải làm sao, đành đồng ý số phận và chờ ông trời trả giá cho kẻ đã làm phản mình mà thôi…
0 nhận xét:
Speak up your mind
Tell us what you're thinking... !