Bấm vào nút Play để nghe toàn bộ tâm sự
Lấy chồng, sinh cho anh một cậu đàn ông đầu lòng, nghĩ vậy là anh vui và sẽ tu chí mua bán trao đổi kiếm tiền nuôi vợ con. Ngày anh đi làm, tôi còn khóc lóc vì phải xa chồng, cả tháng lẽ ra mới gặp nhau một lần. ở nơi xa xôi, đâu có cơ hội mà đi lại những thế…
Tôi thương chồng ngày ngày gọi điện thăm hỏi anh, mong anh nỗ lực. tuy thế thời gian tiếp đến, dần dần, anh lại không về thường xuyên cũng ko gọi thường xuyên nữa. Tôi cảm thấy cự kỳ phiền não, không biết anh có chuyện gì. Lại sợ anh tiết kiệm, không dám về vì tốn tiền… càng thương anh.
Khi tôi mang bầu đứa thứ hai, cũng được coi là là khi anh nói 'em bỏ thai đi, anh không được nuôi hai đứa con được, người tài giỏi sức rồi'. Tôi khổ đau, khóc lên khóc xuống vì tôi chỉ tại nhà làm lụng bừa bãi, cũng không đủ tiền nuôi con. nhưng mà tôi ko đồng ý, tôi cầu xin anh nỗ lực để có thể lưu trữ đứa con của mình. Thấy vợ kiên quyết, anh mới thú nhận rằng, anh đã có người phụ nữ khác, anh đã sống với cô ta như vợ chồng và có một đứa con mấy tháng tuổi rồi. Giờ trách nhiệm của anh nặng nề hơn vô cùng nhiều nên nếu tôi sinh đứa con này ra, anh không được lo nổi, tự tôi phải liệu đường…
Muốn bỏ chồng dù vậy tôi lại không thể, vì tôi thực sự đang tại nhờ nhà chồng. tại thời điểm này ra ngoài chỉ có nước thuê mướn nhà, mà tiền đâu mà thuê? (Ảnh minh họa)
Những lời anh công nhận khiến tôi chết lặng. Tôi thực sự không dám tin vào những gì tai mình nghe được, dù vậy tất cả là thật. Anh đã lừa dối tôi, đi làm xa, có bồ và sống với cô ta như vợ chồng. Anh nói, cô ta ko cần danh phận nên phía chúng tôi không cần ly hôn…
Muốn bỏ chồng mặc dù vậy tôi lại chưa thể, vì tôi thật sự đang tại nhờ nhà chồng. thời điểm này ra ngoài chỉ có nước thuê mướn nhà, mà tiền đâu mà thuê mướn? bố mẹ tôi tại quê mất cả, biết tùy vào ai bây giờ? Đời người con gái đi lấy chồng lại khốn khổ như thế này sao? Chỉ mong dựa theo chồng thì giờ, anh bỏ tôi đi theo gái, ko còn màng tới vợ con tôi nữa. Tôi đang có mang con mà anh còn bắt tôi bỏ, tôi phải làm sao bây giờ?
Tôi cắn răng cắn cổ đồng ý kiếp chung chồng, vẫn sinh con ra và cầu nguyện anh hãy nghĩ tới chuyện con là con mình mà tìm mọi cách. Tôi có hai con mặc dù vậy ko có tiền nuôi con, bám vào mẹ chồng và việc làm ở nhà chồng. Nếu giờ bỏ chồng nữa thì con tôi chết đói…
Tôi cứ làm lụng, chắt bóp bao nhiêu thì chỉ đủ nuôi con ăn học, anh sắp như chơi gửi tiền về trợ cấp nữa. (ảnh minh họa)
Thế là, tôi đành lòng đồng ý kiếp chung chồng, chấp thuận cả năm chẳng thể gặp anh dù chỉ một lần. Thật may, tôi cần cù, hai cháu lại ngoan ngoãn nhân hậu nên bà nội mến yêu, và không bao giờ chấp thuận con dâu thứ hai về nhà. Bà muốn phía chúng tôi tại cùng bà, bà cưu mang cả hai đứa nhỏ. Tôi còn có chỗ bấu víu mặc dù vậy một ngày nào đó, nếu mẹ chồng mất đi, liệu rồi, tôi còn cơ hội ở đây?
Tôi cứ làm lụng, chắt bóp bao nhiêu thì chỉ đủ nuôi con ăn học, anh sắp như chơi gửi tiền về trợ cấp nữa. Phận người đàn bà như bèo trôi. Người ta bảo tôi sao dại thế, sao ko bỏ quách nhà chồng đi, sao phải sống kiếp chung chồng? Nếu họ biết được tình huống khốn cùng của tôi thì họ đã không nói thế. Đâu phải ai muốn bỏ chồng cũng bỏ được đâu? Người như tôi, đâu có nhân cách bỏ chồng, con mình còn không nuôi nổi, nói gì đến chuyện bỏ chồng?
0 nhận xét:
Speak up your mind
Tell us what you're thinking... !