Ngày chồng đưa về cô giúp việc nửa mùa dù thế trẻ tuổi tôi đã rất là phiền muộn. Chỉ sợ cảnh bị người giúp việc cướp mất chồng. nhưng mà người ta bảo 'vợ xinh thế, cô giúp việc thì xấu và quê như thế thì mày lo gì mất chồng?'. Họ nói vậy, tôi lại yên lòng nên cũng bỏ quá. Mà cô giúp việc dù ít tuổi mặc dù thế quê thật, nhìn đen nhẻm lại ko có sắc đẹp. Một người phụ nữ như tôi thì sao phải buồn phiền chứ? Có công việc tốt, lương tốt, duyên dáng, lại sợ một người giúp việc xấu và nhà quê sao?
Nhưng khổ nỗi lấy nhau đã mấy năm rồi mà vợ chồng tôi ko có nổi một mụn con. các lần chữa trị mà cũng vẫn chưa có kết quả mà căn nguyên lại do tôi. Tôi hơi kém nên không thể sinh cho chồng một mụn con khiến tôi cũng cự kỳ khó nghĩ.
Những ngày tháng đó, ngoài lo công việc, tôi nỗ lực chạy vạy chữa chạy mọi nơi để có con cơ nhưng mà vẫn chưa có kết quả là. Mọi việc trong nhà tôi dồn lên đầu cô giúp việc để cô ấy giúp tôi, tôi mới có quãng thời gian làm chuyện khác. Từ việc chăm chút gđ, chăm nom cho sức khỏe và bữa ăn, giặt giũ là cô giúp việc lo hết, tôi ko phải động tay chân vào. Chồng tôi cũng quán triệt như thế, vì nhà đã có người làm thay rồi thì vợ cứ rảnh rỗi cho dễ chịu tâm lý rồi còn tính chuyện sinh nở. Tôi thấy cũng là hợp lý…
Rồi tôi cũng toan tính, là tại vì anh ta quá lo liệu nên tôi phải báo oán. Tôi bàn với cô giúp việc lúc nghe rõ câu chuyện ấy. (Ảnh minh họa)
Nhưng, một lần, tôi tỉnh giấc vào đêm và không thấy chồng đâu, vội bước xuống dưới nhà. Tôi nghe lóm được câu chuyện của chồng tôi nói với mẹ anh ấy rằng 'con cũng ko biết là do vợ hay do con mà chúng con ko có bầu. Con dù ko yêu cô giúp việc tuy vậy muốn thử với cô ấy xem, cô ấy có thai hay không. Nếu cô ấy có bầu thì đúng là do vợ con thật mẹ ạ. Giờ bác sĩ ko nói do ai, cũng không biết nên như cỡ nào nữa. Mấy năm rồi, con cũng nóng ruột lắm. Cô giúp việc cũng thích con, nên cũng cho phép. với lại, cô ấy cũng chứng thực rồi, có một đứa con thì càng vui… Nếu may như có con thật thì con sẽ có cách giải quyết với vợ, cùng lắm là ly hôn…'.
Nghe nhiều lời chồng nói với mẹ trong ĐT thông minh, tôi lặng người. tại sao anh và mẹ lại có thể thốt ra nhiều lời như thế. vì sao anh lại có một phương án kế hoạch tày đình như vậy. Tôi thà rằng ko có chồng còn hơn là sống với phu quân tính toán như vậy…
Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, tôi chăm bẵm chồng bao năm Bính Thân này, chấp thuận tất cả thói hư tật xấu của anh để giờ cho anh với cô giúp việc toại nguyện sao? Tôi ko đành lòng… Tôi cũng phải có con, cũng phải cho con tôi đạt được gia sản kếch xù này chứ, bỏ ko sao được? Tôi về làm dâu nhà này, bao năm nặng nhọc có lẽ bỏ đi với hai bàn hai bàn tay trắng? Tôi sẽ cho chồng tôi thấy, chồng tôi là một kẻ bỉ ổi như thế nào…
Rồi tôi cũng suy tính, là bởi vì anh ta quá lo liệu nên tôi phải phục thù. Tôi bàn với cô giúp việc khi nghe rõ câu chuyện ấy. Nếu như cô ta đồng ý kế hoạch của chồng tôi, tôi sẽ làm lớn chuyện và đuổi cô ta ra khỏi nhà, lúc đó cô ta sẽ mất cả chì lẫn chài. tuy nhiên nếu nghe theo lời của tôi, uống thuốc tránh thai để không được có thai, để chồng tôi sáng mắt ra nghĩ rằng chính anh mới là người chẳng thể sinh nở, thì tôi sẽ cho cô giúp việc một số tiền lớn hàng tháng…
4 năm ko có kết quả với cô giúp việc và với vợ, anh quỳ gối khóc lóc trước mặt tôi. Còn tôi thì phũ phàng nói, nếu ly hôn chia đôi của cải và cá nhân một nơi tìm đời sống mới. (Ảnh minh họa)
Không nghe lời tôi cũng chẳng thể, vì nếu ko, cô ta sẽ bị đuổi ra khỏi nhà ngay liền sau đó, chồng tôi nào còn mày mặt nào mà giữ lại. Nên, cô ta chấp thuận phương án của tôi. Còn tôi cắn răng chịu chứa, đồng ý cô giúp việc nằm bên trên giường chồng mình suốt 4 năm, để anh biết, anh không có thể có khả năng sinh nở. trong khi đó, tôi cũng tính chuyện moi tiền của chồng, phòng thân một khoản quỹ đen lớn để tương lai, có bỏ nhau thì tôi còn đường lui…
Tôi có thể có con trong khoảng thời gian đó, dù thế tôi lại ko muốn vì đã quá thất vọng với phu quân này rồi. Tôi cũng uống thuốc tránh thai, để cho anh ta biết rằng, anh ta chính là căn nguyên khiến tôi chẳng thể làm mẹ, cho anh ta phải sống trong dằn vặt và khổ đau. chưa thể cùng lúc với hai người phụ nữ mà không ai có mang được. Chỉ có căn do bởi người đàn ông…
4 năm ko có kết quả với cô giúp việc và với vợ, anh quỳ gối khóc lóc phía trước tôi. Còn tôi thì phũ phàng nói, nếu ly hôn chia đôi của cải và cá nhân một nơi tìm cuộc sống mới. Tôi tiếc g/đình này, tiếc chồng dù vậy tự tôn không chấp nhận tôi chấp nhận người chồng vô liêm sỉ, ăn nằm với giúp việc, định bỏ tôi và gạt tôi ra khỏi g.đình này. Tôi ko sai, chỉ là tôi hành động trước, chỉ là tôi chặn đường anh để anh nhận ra, đây chính là sự trả giá cho anh mà thôi. Tôi đã đạt được điều mình mong muốn, tiền nong, vất chất và bỏ chồng… dù thế vì sao, lòng lại nặng trĩu. Nếu anh ko đê mạt vậy nên, nếu vợ chồng ý hợp tâm đầu thì đâu ra nông nỗi này, thì có thể, phía chúng tôi đã có một g/đình đầm ấm với những đứa con cực kỳ đáng yêu…
0 nhận xét:
Speak up your mind
Tell us what you're thinking... !